(E) Mail thường lại, người không thấy lại... Hoa dương tàn, đã trãi rêu xanh... .Rêu xanh mấy lớp chung quanh... .Sân đi một bước trăm tình ngẩn ngơ...

Thursday, April 26, 2007

Tâm Sự bằng Hình Ảnh: Viêt Nam sau 32 năm: Hòang Huy Mạnh


"Thưa quý khách, máy bay cua chúng ta sắp sửa hạ cánh xuống phi cảng Tân Sơn Nhất, xin quý khách trở về chổ ngồi và buộc giây an toàn. Cám ơn quý khách đã bay với hãng hàng không China Airline" .

Giọng bắc của cô tiếp viên người Việt duy nhất vừa cất lên. Nhìn qua ô cửa kính, những đám mây đã thưa dần. Thấp thoáng đâu đó chúng tôi đã thấy được mảnh đất quê hương sau ba muoi hai năm xa cách.

Dòng sông và những con đường , thành phố và những mái nhà đã rõ dần, rõ dần ở bên dưới.
Như bầy chim trốn tuyết sau mùa đông dài lạnh lẽo nay trở về tổ ấm phương Nam, tôi đã không khỏi xuc dộng khi biết được chỉ còn vài phút nữa lúc cánh cửa máy bay mở rộng tôi sẽ được thở không khí quê hương, được gặp lại những người thân, được đến "quê nhà xa lắc xa lơ đó"

Nhìn sang bên cạnh, vợ tôi vẫn trầm ngâm bên khung cửa. Tôi không biết nàng đang nghĩ gì trong giây phút này? Tôi lớn lên ở đây, rong choi ở Tự-Do, ở Công Lý, dạo phố ở Lê Lợi, Nguyễn Huệ, đi học ở ngôi trường bên cạnh cầu Trương Minh Giảng. Chúng tôi đã cùng ra đi trên một chiến hạm của Đài Loan vào một ngày cuối tháng Tư và nay lại cùng trở về trên một phi cơ cũng của Đài Loan. Có phải chúng tôi đã có duyên với xứ sở Trung Hoa Dân Quốc?.

Máy bay đã chạm xuống phi đạo, tôi thấy rất it người tò mò nhìn ra bên ngoài , co lè họ đã hồi hương nhiều chuyến hoặc mới vừa ra đi không lâu. Phi trường vẫn còn một số dấu tích cũ, những bãi đậu trực thăng quân sự vần còn đó nhưng đã hoang tàn. Dấu ấn của một thời chinh chiến. Máy bay chưa ngừng hẳn, chưa có lệnh tháo dây an toàn nhưng không ít người đã đứng dậy sắp xếp hành lý để mau chóng rời khỏi nơi này Nàng vẫn ngồi đó, rất lặng lẽ. Quê nàng ở thành phố biển, nàng có mơ được thấy lại hàng dương liễu?, hàng dừa xanh bên bờ cát trắng?, nàng có mơ "Uống nước dừa hay nước mắt quê hương? ‘

"Chúc quý khách một ngày vui".

________________________________________________
Các bạn cùng các anh chị,

Chúng tôi gửi đến các anh chị một vài ý nghĩ rời rạc cùng một số hình ảnh ghi nhận được qua cuộc hành trình Xuyên Việt trong chuyến về thăm quê hương lần đầu sau gần ba mươi hai năm.
Suốt cuộc hành trình, chúng tôi đã vội vã đi, vội vã ăn và cũng vội vã chụp ảnh theo kiểu Mc Donald thức ăn nhanh của Hoa Kỳ.
Vì thì giờ eo hẹp nên chúng tôi dành rất ít thời gian để thăm viếng thân nhân, đến nổi có một người bạn rất thân mà chúng tôi suýt nửa cũng không dược gặp, gần đến ngày về mới có dịp ăn với nhau một bửa cơm và uống một ly café vào buổi sáng rồi lại lên đường.
Chúng tôi chụp trên đường phố, chup từ bên trong máy bay, xe buýt, qua khung cửa Taxi, từ sau lưng của người lái xe ôm, từ quán café ở một vĩa hè, từ bên trong cửa kính một nha hàng mát lạnh. Từ bình minh cho đến hoàng hôn, chụp vào buổi trưa nắng gắt, chụp đêm khuya khi phố vắng người. Chụpp khi mưa phùn ma người Hanội gọi là mưa bẩn, khi sương mù, khi mây bay lãng đãng trước mắt. Chạy và chụp trên khaắp ba miền nước Việt. Tất cả các hình ảnh đều trung thực, không mầu mè, không dàn dựng. Có ảnh mờ, có ảnh rõ, có ảnh thiếu sáng có ảnh thừa sáng vì không có đầy đủ điều kiện thích hợp.
Chúng tôi không có tham vọng chụp ảnh nghệ thuật trong cuộc hành trình vất vả này mà chỉ muốn ghi lại những cảnh thật, người thật, đời sống thật của quê hương. Trên đường phố thị thành hay trong những ngôi chợ ở một tỉnh nhỏ, có người nhìn chúng tôi với cặp mắt diu dàng, có người nhìn chúng tôi với ánh mắt hung dữ khi bất chợt thấy chúng tôi đưa ống kính về phía họ. Có người xua tay, có người đòi tiền, có người làm điệu. Khi chụp người, khi chụp cảnh, khi thì cảnh và người lẫn lộn vào nhau.

Chúng tôi đã tham lam chụp, không đúng với tư cách của một nhiếp ảnh gia "chính quy": chỉ chụp vào sáng sớm khi có ánh sáng đẹp hoặc buổi chiều khi hoàng hôn xuống. Ngoài ra thì trưa nghĩ uống café, tối nghĩ dạo phố uống café, mưa cũng nghĩ vì sợ hỏng máy.
Buổi tối khi trở về khách sạn, tôi lại phải thức để loay hoay burn các ảnh đã chụp vào DVD, tôi đã khổ vì đống DVD này tại phi trường khi trở về Hoa Ky.
Tất cả ảnh chúng tôi chụp đều dưới dạng Raw nên co lẽ phải mất rất nhiều thì giờ để hoàn tất cho hơn hai trăm GB, thành thử co thể thỉnh thoãng vài ba ngày, vài tuần hoặc vài tháng chúng tôi mới có dịp gửi ảnh chia sẽ cùng các anh chị.
Nếu hứng thú , chúng tôi sẽ có thêm vài lời phi lộ hay ‘ thuyết minh’ về bức ảnh, về nơi chốn chúng tôi đã đi qua
Quê Hương, Kỷ Niệm, cả hai đều đẹp Các anh chị và các bạn đã từng chụp, từng xem ảnh của chính mình hay bè bạn, hy vong các bạn sẽ tìm được một chút kỷ niệm, môt chút gì lạ lùng, bí hiểm qua bộ sưu tập ảnh mới nhất của chúng tôi (hết bài 1)(Xin đón xem bài và hinh ảnh khác sắp tới cũng trên trang blog này)


Click để Xem Hinh về chuyên đi Viêt Nam của Hòang Huy Mạnh sau 32 năm

No comments: