(E) Mail thường lại, người không thấy lại... Hoa dương tàn, đã trãi rêu xanh... .Rêu xanh mấy lớp chung quanh... .Sân đi một bước trăm tình ngẩn ngơ...

Monday, February 26, 2007

Les Dimanches de ville d' Houston (tiep theo)

Không hẹn mà đến đó là Vĩnh Hộ từ Fremont California, ghé môt ngày trên đường đi họp tại North Carolina. "Biến Đau Thương Thành Hành Động Cách Mạng" anh em QH 61-64 chúng tôi tại Houston, tiện thể ăn tết Đinh Hợi đi kèm theo việc đón bạn hiền.

Lê Cảnh Thạnh đón bạn ta tại phi trường Hobby về thẳng nhà hàng Phố Xưa, bửa tiệc thiếu vắng một số chị (chắc là các department store trong thành phố đang on sale?). Tuy nhiên sự thiếu sót đó được bù lại với sự xuât hiện đầu tiên và chính thức của một người bạn mới.

Và...nỗi vui mừng lớn nhất của chúng tôi: Gặp lại Nguyễn đình Tòan, trở về an tòan 90% sau một cơn tai biến (mạch máu não) (phải ở trong ngoặc đơn, vì năm nay Toàn có nhiều tai biến khác nhau...)

Ngạc nhiên đầu tiên: Tòan bắt đâu tu thân, chỉ uống nước lạnh khác với ngày mới chớm bệnh vẫn còn hung hăng con bọ xít, dường như chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ? hôm nay hắn ta rất chi là hiền từ đi kèm vơí môt người hết sức tài hoa (như các bạn sẽ thấy về sau).

Ngạc nhiên thứ hai: Toàn ăn nói nhanh hơn và không chậm chạp lắp bắp như trước (có lẽ vì không bia không rượu nên tỉnh táo hơn?).
Ôi đáng khich lệ làm sao!!!

Phố xưa có nhiều trang trí của một tiệm ăn Viêt -nam với môt chiếc xe "vê-lô vừa xô vừa lết" gợi nhớ những ngày xưa theo gót...?. Vĩnh Hộ và bà xã tôi không dấu được sự thích thú của mình phải đem xe ra leo lên ngồi mới hòan tòan thõa mãn!!!

Cựu thiếu tá Liệu đến một mình khác hơn thường lệ với bộ vét-tông (chắc là di sản của những ngày tết vừa qua). Ngô văn Toại vẫn còn nhớ và yêu màu áo hoa dù, rất phong trần (nhưng hình như y chưa một ngày đi lính?). Cựu thẫm phán Tư cũng hào huê và lịch sự ra phết, và y cũng đến một mình, (tên này nghe đồn là bà xã có cô em gái sắc nước hương trời lắm) làm anh em chúng tôi nhìn quanh mãi mà vẫn không thấy người muốn thấy...Ích kỷ thay !!!!. Nguyễn đăng Chinh, khác mọi lần, kín đáo, chỉ tủm tỉm cười không nói kể từ ngày thôi việc trồng bông, trở về nắm chức Trưởng Ấp.

Nguyễn mậu Lôc, Lê Cảnh Thạnh, Phạm Lương Cơ là đàng hòang nhất, đi đâu cũng có vợ đi kèm (trước mua vui sau là giử không cho đi lạc...) !!!! ..Chuyện nổ như bắp rang, dù đôi khi cũng phải khựng lại với cái tủ đứng kê ra rất chi là ngang phè của Nguyễn Mậu Lộc. Bữa ăn đặc sản Húê rồi cũng chấm dứt, Vĩnh Hộ mời chúng tôi đi uống café. Lê cảnh Thạnh hương dẫn đến Canvas.

Canvas, café bistro, góc Beechnut-Wilcrest, mới mở chừng vài tháng, trang trí thanh lich, nhẹ nhàng (có lẽ nhờ vào cái tài trang trí, cái máu văn nghệ của Ông bà chủ Bình và Nga-Dung!!!).

Trong cái ấm cúng của một chiều cuối tuần, với đèn cầy mờ nhạt, với không khí gia đình, trôi nổi trong tiếng hát đầm ấm của bà chủ (Chị Nga-Dung, dù chị khiêm tốn nói rằng chỉ hát để thử máy mà thôi), của Lê cảnh Thạnh, của khách đến chơi và nhất là của các chị phe ta, chị Nguyễn Mậu Lộc (dịu dàng như tiếng hát học trò ngày ấy) , chị Đào (người bạn mới của Toàn, rất chửng chạc, vững chắc như một ca sĩ chuyên nghiệp) với những bản nhac ngày xưa, gợi nhớ những ngày vui thân ái, tất cả đã làm thành những kỷ niệm chập chùng trước sau khó quên.

Xin cám ơn thành phố có ...em
Xin cám ơn những mái tóc mềm
Mai xa lắc trên ....thành phố khác
Còn có những gì để... nhớ, để ...quên..

Phạm Cơ
Tháng Hai 2007
(Xin Click ở đây để xem Slideshow- Cám ơn)





No comments: